Tần An đang thoải mái thì bị đánh một cái khá đau, tức thì lờ mờ tỉnh lại, đang định làu bàu nói gì đó nhìn thấy cảnh trước mắt tức thì sợ điếng người, trong mơ ôm Diệp Trúc Lan, làm thế nào lại thành chị dâu?

Chị dâu có vẻ đang không thoải mái nên cựa quậy, Tần An rụt tay ở dưới bụng cô về, rụt rất nhanh, cứ như đó là khối sắt nóng, sau đó kinh hãi nhìn lại, may, chị dâu chưa tỉnh, mồ hôi lạnh ròng ròng bên tóc mai.

Còn cái cánh tay nữa nằm dưới cổ Lý Thục Nguyệt, đang không biết phải làm sao thì cô lại trở mình, Tần An vội vàng nhân cơ hội rút tay còn lại ra, lúc này hai người đối diện vời nhau, nhìn mặt cô hồng hồng, đại khái bị mình ôm hơi nóng.

Tần An vội vàng nhích người ra sau một chút, như ăn trộm bò xuống giường, nhặt cái khăn mỏng đắp lên người Lý Thục Nguyệt, nhắm nhắm tịt không dám nhìn cô thêm cái nào, lại kéo khăn ra khỏi miệng Tần Thấm, xách dép nhón chân chạy ra ngoài.

- Khốn kiếp, khốn kiếp.