Tối hôm đó Tần An ngủ cùng với Tần Thấm, Lý Thục Nguyệt thì sang ngủ cùng với Tề Mi, Tần Thấm rất hưng phấn đòi Tần An kể hết chuyện này tới chuyện khác, mãi tới khuya bị Lý Thục Nguyệt phát hiện ra mới bắt cả hai chú cháu phải tắt đèn đi ngủ, dù thế Tần An chùm chăn thì thầm kể chuyện khi Tần Thấm rúc vào lòng y ngủ chảy dãi mới thôi.
Tạp chí Họa thần đang ở giai đoạn trọng yếu, Tần An đã lười, Vương Hồng Kỳ làm trợ lý tất nhiên phải bận rộn thay, lần này Tần An đi lên huyện bằng xe bus, sáng hôm sau cũng về bằng xe bus.
Chuyến xe bus từ huyện về thị trấn Thanh Sơn có đặc điểm là rất vắng vẻ, nhất là không phải ngày nghỉ hay ngày lễ, Tần An thoải mái chiếm ghế mà ngồi, vì thoải mái quá nên ngủ thiếp đi lúc nào không hay, đến khi xe chẳng còn ai tài xế mới để ý thấy một đứa học sinh đầu ngoẹo sang một bên ngủ say tới chảy cả dãi cả dớt, chỗ này không còn trường học nào nữa, tốt bụng vỗ vỗ vai y.
- Chết rồi! Quá giờ rồi.
Lao khỏi xe như cơn gió, mới đi quá ba chặng thôi, chạy nhanh vẫn kịp, nếu bình thường đi học muộn chút cùng lắm bị Tôn Tôn phạt trực nhật thôi, nhưng hôm nay thi thử, nếu lỡ giờ thì nát, vì tuy thi thử vẫn xếp hạng, đánh giá thành tích như thường, Tần An không muốn vì mình kéo thành tích cả lớp xuống.