Trong Hoài Ngọc sức khỏe yếu, sinh ra Tôn Tôn trải qua một phen thập tử nhất sinh, sau đó lại không mang thai được nữa, đối với nơi mang tư tưởng con trai kế thừa gia nghiệp ăn sâu vào lối suy nghĩ, đây là tiếc nuối lớn nhất cuộc đời của Tôn Ngạn Thanh, dù rất yêu thương con gái, nhưng là chuyện khác, cứ nghĩ tới mình tích góp cơ nghiệp không nhỏ, sau này giao cho con rể là khó chịu. - Dạ, thế thì sau này cháu chạy tới đây ăn chực, đợi cho cháu không ở nhà nữa, mẹ cháu mới biết quý đứa con trai này. Tần An cười hì hì, ngồi xuống nhìn thấy tờ Nhật báo Phong Dụ trong tay Tôn Ngạn Thanh: Cái huyện nhỏ thì làm gì có mấy tin tức, Nhật báo Phong Dụ cũng toàn đưa những tin lặt vặt, nếu không thì là lời phát biểu như sách giáo khoa của lãnh đạo. Tôn Ngạn Thanh bỏ tờ báo xuống, cảm khái: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương