Năm mới thì phải mua quần áo, tòa nhà mậu dịch quốc doanh có thể coi là khu mua sắm lớn nhất của thành phố Lâu Tinh, trước kia Tần Hoài và Lý Cầm chưa từng tới, với gia đình mà thu nhập cả năm mới được chục nghìn thì làm sao dám bước chân vào nơi một bộ quần áo giá mấy trăm tới cả nghìn.
Tần Hoài mua một bộ véc mới, bộ gần nhất của ông của ông may cách đây bảy tám năm rồi, Lý Cầm bị hai cha con xúi mua sườn xám, đó là trang phục thời thượng nhất. Lý Cầm còn do dự, ăn mặc bình thường bao năm rồi, tự nhiên mặc đồ đắt tiền vào thấy ngượng, An Thủy liền thử một chiếc sườn xám màu đỏ, cho dù sườn xám là thứ y phục cực kỳ kén dáng người, An Thủy mặc lên không thành vấn đề, eo nhỏ nhắn, mông tròn trịa, thêm phần quyến rũ, khiến nam nữ tới mua quần áo liên tục ghé mắt nhìn.
Lý Cầm nhìn ngắm An Thủy một hồi, tặc lưỡi đùa:
- Lần sau không thể cùng An Thủy đi mua quần áo nữa, nhìn cháu mặc thế này, dì mặc vào thành trò cười mất.
- Dì cũng thử đi, dáng người dì tốt lắm, nếu chúng ta mặc sườn xám lên phố, người ta nói chúng ta là chị em.