Mái tóc vuốt keo chải ngược bóng nhẫy, áo bành to xanh thẫm, khăn quàng cổ màu lông chồng, đeo ba lô một quai, cao lớn thanh thoát.

Khi đó hàng hiệu vào Trung Quốc cực ít, thị trưởng có nhân khẩu cực lớn bị những thương hiệu cao cấp tự cho mình có phong phạm quý tộc ngạo mạn xem thường. Hàng hiệu trong nước đa phần do những người từ nước ngoài về mang theo, dần lưu truyền rộng rãi trong giới tinh anh, rất được ưa chuộng.

Tần An nhìn nam tử trẻ trên 20 ánh mắt mang vẻ tự tin có phần kiêu ngạo đó, những năm sau này người đi học nước ngoài ùn ùn về nước sáng nghiệp, nhưng tuyệt đại đa số chẳng liên quan tới yêu nước, bọn họ chẳng qua vè vơ vét tiền bạc ở thị trưởng phát triển hừng hực nhưng còn non nớt, sau đó di dân ra nước ngoài, cách làm này thời gian dài được đám phần tử tinh anh đau nhau làm theo.

Chịu ảnh hưởng lớn của ông nội, tình cảm với quốc gia cực kỳ nồng nhiệt, bởi thế không có mấy thiện cảm với người trước mắt.

Không để An Thủy kịp trả lời thanh niên đó, Tần An kéo tay cô nói: