- Em nói nữa là cô khóc đấy. Liêu Du lau khóe mắt: - Con em sẽ rất hạnh phúc. - Người hạnh phúc nhất là em. Tần An nén lại cảm xúc, bâu giờ dù y nhớ con tới mấy, cũng chỉ có thể để lại những hàng chữ trong nhật ký mà thôi: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương