Bức tường trát vôi trắng điểm xuyết những mảng rêu mùa đông khô quắt xám xịt, ông già lót đệm trên bậc thềm đá, cầm cái tẩu thuốc dài, bập bập phả ra làn khói dài. Nắng mùa đông âm ấm trải đều ngõ cổ, những hàng rào gỗ đen xì đã mục trước cửa căn nhà trong ngõ đã bị rỡ xuống, làm thành sạp hàng bày biện đủ thứ đồ lặt vặt, trong hiệu vải treo tấm biển gỗ viết chữ trắng “hiệu vải Hoàng Kinh Hành”, Liêu Du mặc áo khoác dài ngoài xanh thẫm, đang lựa chọn những tấm vải mặc dù hoa văn đơn giản, nhưng chất lượng độ bền tuyệt đối tin tưởng. Cửa hiệu trong ngõ, kinh doanh kiểu cổ, nhà ai có vải tốt đều được người ta truyền nhau, nếu trà trộn háng xấu bán đắt, không cách nào kinh doanh được. Chủ hiệu thấy Tần An đi vào hơi bất ngờ, loại hiệu này rất ít khi có thiếu niên ghé qua, đi tới chào mời: - Này chàng trai tầng hai chợ nông sản chuyên bán quần áo đấy, thích quần jean hay là áo dệt kim đều có hết. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương