Trang trí ở tầng hai vẫn mang phong cách cổ điển thanh đạm, vách tường treo bức tranh sơn thủy cỡ lớn, kệ gỗ hai bên cửa cầu thang đặt bát sứ thanh hoa giả cổ, khu khách quý được bố trí khá cầu kỳ, nhưng không gây cảm giác rối rắm.

- Tần An tới rồi, đến đây ngồi nào.

Mạc Văn Địch vẫy tay, tuổi ông ta còn nhiều hơn Tần Hương Sơn, coi Tần An như con cháu mình cũng thích hợp, lại thể hiện được sự thân thiết:

Lần đầu gặp Tần An, chỉ nhớ đứa cháu này rất được Tần Hướng Sơn yêu quý, tiếng Anh rất tốt, ngoài ra không có gì đáng nói. Bây giờ gặp lại Tần An, Mạc Văn Địch có chút tán thưởng cùng hâm mộ, chú nhóc này mưu trí dũng cảm thoát khỏi tay một tên hung đồ như Chu Hoành Chí, thành tích học tập cao, may mắn nhất lại còn có quan hệ thân thiết với Đường Khiêm Hành, ông ta gần đây tiếp xúc nhiều với anh em Tần Hoài, Tần Hướng Sơn, biết Tần An nhiều lần được Đường Khiêm Hành gọi riêng đi ăn cơm, rõ ràng không liên quan gì tới Tần gia, đây hoàn toàn là tư giao.

Ông ta là một số ít người biết bối cảnh Đường Khiêm Hành, Tần An có thể thân thiết với Đường Khiêm Hành, tất nhiên có điểm đặc biệt nào đó được người ta tán thưởng.