Suốt cả buổi sáng, Diệp Trúc Lan cứ tò mò Tần An muốn mình nhìn cái gì, tiết học trôi qua chậm chạp, thi thoảng nhìn ra cửa sổ chỉ có cảnh tuyết bị đám học sinh tàn phá loang lổ. Đến hết cả buổi trưa rồi mà không thấy gì, Diệp Trúc Lan rất thất vọng, không chú ý nữa. Buổi chiều đến môn học thứ hai, có nữ sinh không tập trung nghe giảng, nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên kêu “oa” một tiếng, là học sinh ngồi gần cửa sổ quay đầu nhìn, những tiếng kêu nối nhau vang lên, chén lấn ở cửa sổ. Giáo viên cũng không trấn áp được, không biết xảy ra chuyện gì, bỏ sách tới chạy ra xem. Đám nam sinh nhân tiết thể dục đánh trận tuyết ở dưới sân còn tưởng là người ta nhìn mình, cửa sổ tầng hai tầng ba đầu người lúc nhúc, đứa nào đứa đấy hưng phấn ném nhau càng tưng bừng, còn tranh thủ bày ra những tư thế uy phong. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương