Gọi là nhà trẻ chính phủ nghe có vẻ to tát, kỳ thực nơi này không lớn, chỉ là một tiểu viện có hai gian nhà một cái sân chơi bố trí ít đồ chơi trẻ con như bập bênh, cầu trường, xích đu, bình thường chỉ có một cô trông trẻ với hơn hai mươi đứa bé, khá vất vả. Cô trông trẻ vốn chỉ đứng nhìn Tần An chơi với bọn trẻ con, định tranh thủ nhàn nhã một hồi, khi nghe thấy y hát chỉ huy bọn trẻ con cũng ra dáng lắm, khá thú vị liền đi tới giúp chỉ huy đội ngũ. - Hải âu thật dũng cảm, bay cao bay xa, chúng ta học hải âu, không sợ vất vả không sợ khó đi tìm mèo mướp... Lắc cái đầu, lắc cái đầu, rỉa lông rỉa lông. Tần An nắm tay Tần Thấm làm các loại tư thế, nhận ra cách này không thể dạy được bọn trẻ con: - Em tự làm đi, chị không cười đâu. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương