Một bức tranh lớn treo trên tường gạch, lò sưởi cháy rừng rực, An Thủy ngồi trên ghế sô pha lật xem một chồng văn kiện, mày hơi nhíu lại, khi ngẩng đầu nhìn vào ống kính, nụ cười điềm tĩnh những khiến khóe mắt hơi cong lên.

- Bạn trai nhỏ của chị.

Vừa nói được câu mở đầu An Thủy đã phì cười đặt văn kiện trong tay xuống, che miệng quay đầu đi, một lúc sau mới bình thường lại:

- Nói chuyện với em vài lần mà chị cũng xấu đi rồi, như lần trước chị nói với cha mẹ em là chị thích ăn mỳ vậy, đó là lần đầu tiên chị cố ý nói dối trưởng bối đấy.

Tần An cũng cười nhìn An Thủy, vài lọn tóc buông xuống ngực, cổ áo lỏng lẻo lộ ra mảng da ngực phản chiếu ánh lửa đỏ, ánh mắt An Thủy lúc nào cũng mang ý cười khiến người đối diện thấy thân thiết.