- Mình thích sờ, cũng thích hôn.

Hai tay đang ôm cổ Tần An kéo đầu y xuống, Diệp Trúc Lan cô nén xấu hổ, muốn tìm lại cái cảm giác ngọt ngào truyền từ miệng tới tận tim đó:

Tần An cảm giác đây mới là nụ hôn đầu thực sự của mình, như giấc mơ mỹ hảo làm người ta chìm đắm trong đó không muốn tỉnh lại.

Diệp Trúc Lan ý loạn tình mê, bất an vặn vẹo thân thể, hai chân kẹp chặt lấy nhau, hơi thở kịch liệt làm bầu ngực lặng lẽ nhô lên, dán sát vào lòng Tần An, thân thể trẻ con không chịu được kích thích càng lúc càng khiến cô hít thở khó khăn, tim đập gia tốc ấy.

Tần An cảm nhận thân thể ấm áp trong lòng đang run lên từng chập, càng lúc càng nhiệt tình đòi h ỏi, đành lấy hết nghị lực từ từ buông Diệp Trúc Lan, ánh mắt cô nhóc đầy khát vọng và khó hiểu nhìn y, Tần An mỉm cười hôn nhẹ lên trán: