Lòng Tôn Tôn rối loạn, bát mỳ lại khiến cô ấm áp, Tần An có rất nhiều khuyết điểm làm cô không thích ứng được, như cả gan trêu cả giáo viên, chẳng có việc gì cũng nhìn mình chằm chằm, tội yêu sớm, rõ ràng cùng Diệp Trúc Lan là một đôi còn đi trêu ghẹo mình, nhưng làm một người bạn, một người sẵn sàng bỏ thời gian tiền bạc đi học cách làm mỳ, chỉ vì để một cô gái sau này thích ăn mỳ có thể làm cho ăn bất kỳ lúc nào, người bạn như thế, cả đời chỉ cần một người cũng đủ rồi.

Có lẽ trừ tình yêu làm cô gái say mê như trong tiểu thuyết ngôn tình nói, là chàng trai không thể cho, còn thứ khác đều cho hết.

Có lẽ ngay cả tình yêu cũng có thể cho, nhưng chàng trai ấy còn chia cho cô gái khác.

Gò má Tôn Tôn nóng bừng, mình đang nghĩ cái gì thế, đang ở giai đoạn học tập, nghĩ những chuyện này sẽ ảnh hưởng tới học tập, thầy cô nói rồi, bây giờ quan trọng nhất là nâng cao thành tích học tập, nắm giữ thêm nhiều tri thức để chuẩn bị cho cuộc đời sau này, chứ không phải là nghĩ những điều không hợp với tuổi.

Sau này không đọc tiểu thuyết ngôn tình nữa, Tôn Tôn thề trong lòng.