Nhà của Tần An ở tầng ba, Lý Cầm đang ở hành lang cho thêm than vào bếp lò, đại đa số nhà sống ở đây đều dùng hành lang làm nhà bếp, xếp la liệt nào xô nước, nào là thớt gỗ, chậu rau, còn có cả những cái giẻ bẩn kinh người, mùi thức ăn mùi khói lửa hòa quyện bay khắp hành lang, mọi người vừa nấu nướng vừa trò chuyện, rộn ràng náo nhiệt. Tần An lớn lên trong hoàn cảnh như thế, cho tới khi cha nghỉ việc sáng nghiệp, có thu nhập không tệ mới thay đổi chỗ ở, nhưng y vẫn có phần thích sống ở khu tập thể thiếu thốn tiện nghi này hơn. Lý Cầm nghe thấy con trai đi qua hành lang chào một tràng dài như máy công nghiệp, ngẩng đầu vén mái tóc xõa trước trán lên cười: - Lúc nãy mẹ thấy Tôn Pháo ngồi thừ người ra ở cổng, chắc đợi con đấy, đã gặp nó chưa? - Rồi ạ, nó nói nó mọc lông rồi, con bảo nó nhỏ hết là xong. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương