Lôi Hổ quay lại, hét lớn: “Tao cảnh cáo mày, nếu dám báo cảnh sát, tao sẽ đánh gãy chân mày.”

Người phục vụ do dự, bàn tay đã định rút điện thoại nhưng lại rụt về. Anh chỉ là một người phục vụ, không đáng để mạo hiểm vì ông chủ.

Nhưng khác với những người phục vụ khác đang cố làm như bận rộn, không dám nhìn về phía Lôi Hổ và đám người của hắn, người phục vụ này dù không báo cảnh sát nhưng vẫn đứng đó, như một người ngoài cuộc đang quan sát.

Lôi Hổ thấy Béo vẫn cứng đầu, bèn im lặng nhận lấy thanh sắt từ một tên đàn em rồi định vụt thẳng vào đầu Béo.

Bất chợt, một giọng nói trong trẻo vang lên từ trên lầu: “Dừng lại!”