Mọi chuyện đã ngã ngũ, Lâm Dao Dao ngồi đờ đẫn trong khách sạn, không ngờ sự đảo ngược lại diễn ra nhanh đến thế. Đêm qua, Tô Ly còn gặp cô, bảo cô nên từ bỏ việc nhắm vào Lâm Hựu.

Tô Ly cảnh báo cô bằng giọng nói đầy nghiêm trọng, rằng cô không thể đấu lại Lâm Hựu.

Lúc ấy, Lâm Dao Dao nghĩ Tô Ly chỉ đang dọa nạt, không để ý đến. Từ bỏ việc nhắm vào Lâm Hựu? Điều đó không thể xảy ra, trừ khi cậu ta quỳ trước mặt cô và Lam Lâm để xin lỗi, rồi còn phải đến nhà tù xin lỗi Lâm Thiên Dương, cô mới có thể tha thứ.

Nhưng bây giờ thì sao? Chưa đầy ba mươi tiếng đồng hồ, không chỉ những người liên quan đã bị xử lý, mà cả chuyện gian lận từ nhiều năm trước của cô cũng bị phanh phui, ngọn lửa này lại cháy lan đến chính mình.

Lâm Tuyết Hồng cũng kinh ngạc không kém, yếu ớt hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra vậy? Dù không xử được Lâm Hựu thì cũng không đến nỗi, sao lại để người của chúng ta rơi vào vòng lao lý?”