Mỗi lần Lâm Hựu thành công, đều như lưỡi dao đâm vào lòng Lâm Uyên và Lam Lâm. Chẳng bao lâu sau, tin tức đã đến tai Lâm Thiên Dương, người đang ngồi trong nhà tù đạp máy may. Qua bao nhiêu lần va vấp, Lâm Thiên Dương đã rũ bỏ nét ngây thơ, trở nên âm trầm, điềm tĩnh hơn và chất chứa nhiều hận thù hơn. Thời gian qua, Lâm Uyên gần như chạy khắp nơi, cầu cạnh mọi mối quan hệ có thể, nhưng vẫn không thể giảm án cho con trai bảo bối của mình. Còn Lam Lâm thì cứ hai, ba ngày lại đến thăm Lâm Thiên Dương một lần. Từ những ngày đầu trông mong, đến thất vọng, rồi lạnh nhạt, cuối cùng là chán ghét, Lâm Thiên Dương giờ đây thậm chí còn không buồn làm vẻ ngoài giả vờ nữa. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương