Khi mọi người đang vội vàng tranh nhau để hiến máu cho Lâm Hựu, thì từ cửa, Tô Ly vội vã bước vào, sau lưng cô là Lâm Vũ cầm đôi giày, vừa đi vừa gọi lớn:

“Tô Ly, em mang nhầm giày rồi kìa! Một chiếc của ba, một chiếc của mẹ đấy!

Tô Ly mang một chiếc giày nam rộng như dép lê, bước nhanh đến chỗ mọi người, lo lắng hỏi:

“Lâm Hựu đâu rồi? Cậu ấy thế nào rồi?

“Đang được truyền máu. Lâm Thi Ngạn đáp: “Đừng lo, cậu ấy có mạng lớn, bao năm qua có sống bên ngoài cũng chẳng chết đói được, chắc chắn không sao đâu.