Hai người vừa đi vừa trò chuyện, chẳng mấy chốc đã đến quán lẩu mà Lâm Hựu vừa trông thấy. Quán lẩu này mở cửa suốt đêm, bây giờ mới hơn chín giờ, là lúc đông khách nhất. Lâm Hựu dẫn Lý Nhược Trần vào trong, tìm một bàn cho hai người rồi ngồi xuống. Anh đưa thực đơn cho Nhược Trần, cô lập tức cầm bút lên, điên cuồng đánh dấu vào các món. Lâm Hựu giật ngay thực đơn lại, nói, “Gọi ít thôi, bà chị của tôi ơi, chúng ta có hai người thôi, ăn làm sao hết nhiều thế này? Nhược Trần cười, “Cậu có nhận ra là đánh dấu tích này thích thật không? Cứ như mình đang làm bài kiểm tra ấy, toàn tích đúng! “Nhưng cũng không thể gọi bừa món được. Lâm Hựu cầm thực đơn lên xem, thấy cô toàn gọi món mặn, mỗi loại bò viên cô gọi đến hơn chục phần. Anh từng đến quán lẩu này rồi, phần ăn ở đây khá lớn, không có kiểu bỏ một chút thịt lên đống đá đâu. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương