Lâm Hựu gật đầu nói: “Cảm ơn chị nhé, người đẹp.

Cô gái nhìn theo bóng Lâm Hựu đi xa, nói: “Tôi họ Tô.

Lâm Hựu chỉ nói: “Lâm Hựu! rồi tiếp tục bước về phía cổng mà không ngoái đầu lại.

Cô gái vội đỗ xe, xuống xe và cố gắng đuổi theo Lâm Hựu, nhưng vì đi giày cao gót nên không thể đi nhanh, suýt nữa bị vấp ngã hai lần. Cô hờn dỗi nói: “Cậu nhóc chết tiệt, chị đã lo cho cậu vậy mà cậu chẳng thèm đợi, thật là không ga-lăng chút nào.

“Thôi được, chị làm người tốt một lần nữa, xem mặt mũi của chị ở trước mặt nhà họ Đường đáng giá được bao nhiêu.