Sau khi rời quán trà sữa, Lâm Hựu lập tức đi thẳng đến phòng giáo vụ của trường. Đẩy cửa bước vào, cậu phát hiện hiệu trưởng, trưởng phòng giáo vụ, cô Viên và một vài giáo viên khác đều có mặt. Nhìn thấy Lâm Hựu, tất cả những người có chức vụ trong trường đều đồng loạt đứng dậy. Hiệu trưởng là một ông già lụ khụ, tốt nghiệp trường đại học công nông binh, từng lên núi xuống đồng, chỉ còn vài năm nữa là về hưu. Không ngờ trước khi nghỉ hưu, ông lại một lần nữa được nở mày nở mặt, được Sở Giáo dục tuyên dương. Hiệu trưởng bước tới, bắt tay Lâm Hựu chặt đến nỗi mắt cũng híp lại vì cười, nói: “Chào mừng người hùng của chúng ta, em Lâm Hựu.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương