Mọi người xung quanh chỉ dám lên tiếng ngăn cản Cao Liên, nhưng không ai dám xông lên can thiệp. “Đánh hay lắm! Đội trưởng Cao sau này đến nhà tôi ăn bánh bao không cần trả tiền! Bà Bạch, một cụ già, chen lên hàng đầu, eo còn quấn tạp dề dính đầy bột mì. Bà chống nạnh đầy uy lực: “Cháu nhà tôi vẫn còn khỏe mạnh! Chỉ mới rời căn cứ vài ngày, bên ngoài truyền vài lời đồn thổi mà ông dám đuổi cháu xuống! Ông đang nguyền rủa cháu gái tôi đấy à! Bà Bạch hận không thể thay Cao Liên tự mình xông lên đánh. Phía sau bà Bạch là một nhóm lớn ủng hộ Thủ trưởng Cảnh, bên phải là phe trung lập, còn giữa là nhóm gây rối. “Xì! Đừng tự lừa mình nữa! Giờ đây, những người trong nhóm Lục Âm tìm thấy ở căn cứ trung tâm đều đã chết! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương