Dĩ nhiên, thủ trưởng căn cứ D không dám giao bất kỳ nhiệm vụ nào cho Kỷ Ngạc Đông. Cho đến một ngày, một người phụ nữ với vẻ ngoài không mấy ưa nhìn tự tìm đến Kỷ Ngạc Đông. “Đường đường là một Chiến thần mà lại rơi vào một căn cứ cấp D, ông không cảm thấy khó chịu sao?” Cô ta mặc áo lông thú, tựa người vào khung cửa. Kỷ Ngạc Đông ném chai rượu thẳng xuống chân người phụ nữ, mảnh thủy tinh vỡ bắn tung tóe khắp nơi. “Con mụ xấu xí ở đâu ra? Muốn chết à?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương