La Dung chấn động, “Tháng Bảy...” “Vậy chẳng phải là tôi đã bỏ lỡ toàn bộ trận đấu rồi sao?” U Duệ lặng lẽ gật đầu. La Dung trợn trừng mắt, như muốn ngất xỉu lần nữa, bác sĩ vội vàng khuyên ông không nên kích động. La Dung dùng tay phải đẩy mạnh bác sĩ đang cố gắng giúp đỡ mình: “Đừng giả vờ tốt bụng! Tôi chắc chắn có thể tỉnh lại sớm hơn, nhưng các người đã giữ tôi trong tình trạng này đến bây giờ phải không? Là lệnh của thủ trưởng Cảnh hay là của Tinh Đồng?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương