Hồ Hiểu Vũ thích thú với phản ứng hiện tại của bọn họ, trong lòng cười thầm. Người phụ nữ thanh tú vẫn dán mắt về phía căn cứ Khương Cố, hít sâu một hơi. Nước bọt trong miệng cô ta chảy ra suýt chút nữa không kiềm lại được. Hồ Hiểu Vũ đứng dậy phủi bụi trên người, chuẩn bị đi giúp làm cơm. Một người trong đội Kỳ Tích vừa hỏi liền kéo tay Hồ Hiểu Vũ, “Này anh, các anh ăn ngon thế cơ à?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương