“Đồ ngốc.”

Cố Loan mắt đỏ hoe, khẽ trách một tiếng.

Khương Tiễn nhìn cô với ánh mắt dịu dàng, nắm lấy tay cô.

Cố Loan rút tay lại, xoay người Khương Tiễn để anh quay lưng về phía cô.

“Thật sự không đau, đừng nhìn.”