“Thuỷ Hoàng, thời gian tới các ngươi phải chăm chỉ tu luyện, dựa vào thực lực của các ngươi, đối mặt với những tà thần này không có chút khả năng thắng nào đâu.”

Lâm Phàm chậm rãi nói, hắn cũng không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy thực lực của bọn Thuỷ Hoàng vẫn còn hơi yếu, nhưng cũng may mà cách biệt không quá lớn, để có thể luyện tới Đạo Cảnh bát trọng cũng chỉ là chuyện một sớm một chiều thôi. Tốt hơn so với Trư Thần và Triệu Lập Sơn nhiều, tuy thực lực của bọn họ cũng là Đạo Cảnh, nhưng một khi phải đối mặt với tà thần thực sự, khoảng cách giữa hai bên quá lớn.

“Ừm, tình hình hiện tại đích thực rất phức tạp, nhưng từ sau khi dùng hạt châu huyết nhục kia xong, ta phát hiện thế gian này hình như thiếu một vài thứ gì đó, ảnh hưởng rất lớn đến Đạo Cảnh bát trọng.” Thuỷ Hoàng nói.

Ý mà y đang nói đến chính là Đạo Văn Pháp Tắc, nếu không có Đạo Văn Pháp Tắc, muốn bước vào Đạo Cảnh bát trọng vẫn là rất khó, không biết phải cần bao nhiêu thời gian nữa.

“Những vấn đề này ta sẽ giải quyết.” Lâm Phàm nói.