Dương Chiến lật sách ra, ở bên trong toàn là giấy trắng, không hề có một chữ nào. “Đáng tiếc là thiên phú của ta không đủ, không thể hiểu thấu đáo bản bí sách này. Xuân nhi lại gặp phải biến cố, bây giờ mất hết tu vi, giống như phế nhân, haizzzz...” “Thì ra là thế, đây chính là bảo vật gia truyền kia sao?” “Người nào? !” Âm thanh đột nhiên vang lên dọa cho Dương Chiến nổi da gà, nội lực hào hùng bạo phát ra trong nháy mắt, hóa thành một con thần sư vàng óng muốn xông khỏi mật thất. Nhưng chỉ trong một giây sau, lực lượng to lớn hơn rơi xuống, tràn ngập toàn bộ mật thất, trấn áp tất cả dị biến. “Chân nhân Tiên Thiên? !” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương