Bất quá cuối cùng cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, Vô Vọng Ma Tôn đột nhiên nổi cơn điên.

Hoàn toàn không để ý tới tổn thương, thiêu đốt hơn phân nửa Mệnh Vận Tinh Vân trong nháy mắt, tăng lực lượng lên tới cực hạn, định trụ cả người của A Nhĩ Pháp trong một đoạn thời gian, lúc này mới khiến cho Tịch Đồng cùng với Ninh Thiên Cơ tìm được cơ hội, nhất cử bắt sống A Nhĩ Pháp, A Nhĩ Pháp vừa mới khôi phục lại biến thành một sợi u hồn, cực kỳ thê thảm. Mà cho tới bây giờ, phe duy nhất vẫn còn đang ngoan cố chống lại, thậm chí là còn có ý chí và lực lượng để ngoan cố chống lại, cũng chỉ có Bắc Nhung tại chiến trường Thành Thượng Kinh.

Lữ Nga cầm Nhật Nguyệt Càn Khôn Kiếm trong tay, tiếp tục đại chiến cùng với Thiên Khả Hãn Bắc Nhung, khác biệt cùng với những người khác, ở phía sau Thiên Khả Hãn Bắc Nhung cũng là có chỗ dựa, cho nên ý nghĩ của hắn rất đơn giản, thừa dịp Thánh Thượng Đại Càn không có ở đây, đám người Trần Khuynh Địch lại không đến, nắm chặt cơ hội tiêu diệt Đại Càn!

Đây không phải là cử động ngu xuẩn, không bằng nói Thiên Khả Hãn Bắc Nhung là đã trải qua cân nhắc mới làm như thế! Theo hắn thấy, chiến đấu ở giữa Thánh Thượng Đại Càn cùng với lão tổ nhà mình kỳ thật khó mà nói được thắng bại, nhưng đơn giản chính là nhà mình chiến thắng hay là Đại Càn chiến thắng mà thôi, nếu như nhà mình thắng, vậy thì hắn tiêu diệt những người Đại Càn khác, có thiên đại công lao, tự nhiên là có thể ôm chặt đùi lão tổ tốt hơn.

Về phần nếu như thua, lấy tu vi của Thánh Thượng Đại Càn còn có quan hệ với Bắc Nhung, hắn như thế nào cũng đều phải chết, như vậy còn không bằng vào trước khi chết kéo theo mấy kẻ chịu tội thay.