Lạnh buốt, toàn thân phát run, cái thế giới này rốt cuộc là thế nào.

Người nào cũng đều có thể tính toán ta hay sao? Già Mã La ta chẳng lẽ đã rớt lại ở phía sau thời đại sao? Không có khả năng! !

“Ngày xưa ta thế nhưng là Hoàng Đế của thiên triều Đại Thiên! Nếu như không có ta, quốc vận Đại Thiên căn bản sẽ không thể sinh ra, ngươi cho rằng sau khi Khải Linh quốc vận Đại Thiên thì sẽ có tác dụng sao? Chỉ là linh trí không thành thục, cuối cùng cũng chỉ có thể thân cận với đối tượng có khí tức gần gũi nhất, quốc vận vẫn sẽ làm việc cho ta như cũ!”

Vừa gầm thét, Già Mã La vừa toàn lực phóng thích khí tức của mình, suy đoán của hắn là không có sai, ở dưới tác dụng của khí tức có tám thành độ tương tự, quốc vận Đại Thiên nguyên bản không bị khống chế lại có dấu hiệu bị thao túng một lần nữa, chỉ là khác biệt cùng với lúc ban đầu, đã không còn loại cảm giác vận dụng như cánh tay trước đây.

Lấy một thí dụ, lúc đầu quốc vận Đại Thiên đối với Già Mã La mà nói, giống như là một đứa con nói gì nghe nấy, hắn nói cái gì nó sẽ làm cái đó.