“Con đường võ đạo cường giả vi tôn, chỉ bằng vào ngươi cũng dám gọi ta là tiểu bối?” Trần Khuynh Địch nhếch nhếch miệng, ngay sau đó toàn thân cao thấp tản ra tinh quang, từng cái khiếu huyệt đều được thắp sáng, trong phút chốc, Thiên Khả Hãn Bắc Nhung phảng phất như thấy được một mảnh trời sao mênh mông vô ngần! “Cút về!” Vô tận tinh quang phân ra một sợi quang mang, sau đó hợp thành một đạo tinh trụ huy hoàng, sau đó nổ tung ầm ầm, trong chớp mắt liền có một cỗ đại lực tràn trề vọt về phía quyền trượng Trường Sinh Thiên, chấn động đến mức khiến cho lòng bàn tay của Thiên Khả Hãn Bắc Nhung cũng đều nứt ra, thân thể cả người không thể ức chế mà bay ngược về phía sau. “Ấy! Ngươi đã đột phá?” “Làm sao có thể!” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương