Vào giờ phút này, ở trước mắt đại địch, Ninh Thiên Cơ lộ ra ngũ quan đoan chính, khuôn mặt tuấn mỹ, chắp hai tay sau lưng, áo trắng tung bay, hơn nữa trên khóe miệng còn treo một nụ cười tiêu sái không sợ, nghiễm nhiên là khí độ tông sư núi cao sừng sững, ai thấy mà không tán dương một câu Tiên Nhân trong trần thế?

Lại nhìn về phía bốn người vây công hắn.

Thiên Khả Hãn Bắc Nhung là xấu xí không thể nói, dáng dấp bề ngoài trẻ tuổi của giáo chủ Minh giáo cũng khá đẹp, nhưng mấu chốt là khí chất lại không được, xuất thân Ma đạo cho nên có thêm mấy phần u ám, cung chủ Tiên Cung cũng không tính là khó coi, nhưng còn không thể sánh với Ninh Thiên Cơ, về phần Ngô Không, lão tăng mày trắng thì có nhan sắc gì để nói.....

“Chỉ bằng vào các ngươi cũng muốn vây giết ta?”

“A Di Đà Phật, Ninh thi chủ.”