“Cung chủ quá khen.” Thiên Tôn Thái Bình cười một tiếng, nói: “Đây là võ công do tại hạ tự sáng tạo, tên là Thái Bình yếu thuật, nếu cung chủ có hứng thú, bất kể là sinh tử của tại hạ như thế nào sau lần luận bàn này, đều có thể để lại cho cung chủ nhìn qua, môn võ công này được chia thành ba pháp thượng trung hạ, ba quyển thiên địa nhân, tại hạ vừa dùng đến chính là bí pháp Nhân quyển.” “Ồ?” Thiên Tôn Thái Bình cũng không tàng tư, dù sao thì dựa theo ước định lúc trước, sau này Đạo Môn sẽ mở ra tất cả truyền thừa và điển tịch của tông môn, môn Thái Bình yếu thuật này đương nhiên cũng nằm ở trong đó, cho nên Thiên Tôn Thái Bình cũng giải thích rất dứt khoát. “Chính là như thế.” Chỉ thấy Thiên Tôn Thái Bình mở bàn tay ra, mà ở trong lòng bàn tay, một bộ đồ lục chầm chậm trải ra, trên đồ lục có bát quái vật tượng xoay chuyển, giống như là một cái cối xay. “Ngày xưa Đạo tổ mở ra Tiên Thiên bát quái, tại hạ rất là ngưỡng mộ.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương