Có một vị vĩ nhân đã từng nói qua, bất luận là vị thiên kiêu nào ở phía dưới nhân số khổng lồ của Nhân tộc cũng đều không được tính là thiên kiêu, bởi vì sẽ luôn có kẻ thiên tài hơn ngươi, bất luận là kẻ vô dụng nào ở phía dưới nhân số khổng lồ của Nhân tộc cũng đều không được tính là vô dụng, bởi vì sẽ luôn có kẻ càng phế vật hơn so với ngươi, bởi vậy có thể thấy được ưu thế có số lượng nhiều của Nhân tộc. Đại Thánh Huyền Vũ cảm thấy lời này là rất có đạo lý. Yêu Tộc qua nhiều năm như vậy vì sao lại không thể sinh ra vị Kích Toái Mệnh Tinh thứ hai? Còn không phải là bởi vì Yêu Tộc có số lượng ít, chỉ có số lượng đủ để miễn cưỡng nhồi vào một tòa Huyền Vũ Đảo, nếu có thể sinh ra một vị chí cường giả mới là gặp quỷ, chớ đừng nói chi là yêu cầu của Yêu Tộc về sự thuần khiết của huyết thống và thiên phú còn nặng hơn so với Nhân Tộc. Nói tóm lại, ở dưới sự bố trí của Đại Thánh Huyền Vũ, Yêu Tộc đã cấp tốc dời vào bên trong bí cảnh Côn Lôn, sau đó bắt đầu lan tràn ra, tiếp đó Đại Thánh Huyền Vũ liền bắt đầu cổ vũ Yêu Tộc nhà mình sinh con, vì để tăng nhanh nhân khẩu, vì thế còn chế định một cái kế hoạch 500 năm, tranh thủ ở trong vòng năm trăm năm khiến cho nhân khẩu tăng lên 10 lần... Ngay vào giờ phút quan trọng này, lại có khách không mời mà đến, vào ngày thứ ba sau khi đám người Trần Khuynh Địch rời đi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương