Xa xa, vài tên thanh niên thấy quái vật kia đột nhiên rời đi, liếc mắt nhìn nhau rồi lập tức chạy lịa chỗ Tần Chí Vĩ. - Tần ca Tần ca, người vẫn ổn chứ? - Tần ca, quái vật kia đi rồi, ngươì không sao chứ? - A! Các ngươi cút hết cho ta ! Chân của ta mất cảm giác rồi, có phải đã bị cắn mất rồi không! Tần Chí Vĩ đau đớn nằm trên mặt đất, vẻ mặt hoảng sợ nói. - Tần ca, vẫn còn, vẫn còn, chỉ chảy mất một ít máu thôi, không sao rồi, chúng ta lập tức đi viện đây ạ! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương