Trước khi tầm nhìn trở lại, ý thức của Hàn Ức Hứa đã sớm tỉnh táo. Trong lòng anh, một lời hứa lặng lẽ được khắc sâu: [Tiểu Quỳ, em là đứa trẻ anh dõi theo từ nhỏ.] [Anh rất muốn một lần nữa được làm quen với em.] [Nếu gặp lại mà em không nhận ra anh cũng không sao.] Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương