Cuộc đời của anh rất đơn giản, như một phép cộng trừ trong phạm vi mười. Ban đầu, anh không có người thân. Sau này có, rồi lại mất. Ban đầu, anh không có bạn bè. Sau này có, rồi lại mất. Từng người một, với dáng vẻ rực rỡ như ánh sáng, lần lượt lướt qua đời anh , chỉ thoáng chạm vai, rồi bỏ lại anh cô độc một mình. Anh là kẻ tay trắng. Có được, rồi lại mất. Cuối cùng, kẻ trắng tay ấy trở thành người sống sót cuối cùng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương