Khu triển lãm vốn đã bị thủng một lỗ lớn vì cú bay lên trời của hắn. Giờ đây, con rồng đen giáng xuống, đập nát toàn bộ tòa nhà, rồi bắt đầu xoắn mình, như thể muốn nghiền cho những mảnh vụn cuối cùng cũng tan thành bụi. Tiếng gầm vang lên từ cổ họng nó nghe vừa điên loạn vừa ai oán. Máu từ vảy rồng phun tung tóe khắp nơi — con rồng này gần như toàn thân đều đã thương tích đầy mình. Đô Hòa Doãn mở kết giới bảo vệ, bao trùm cả nhóm lại, rồi hỏi:— Đội trưởng, giờ phải làm sao? Y Hôi đáp:— Tôi cũng là lần đầu gặp cảnh này. Con rồng đó… tôi đoán là người biến thành. Tạm thời cứ chờ xem, đợi hắn biến lại hình người đã. Phong Bạc Minh khẽ nói:— …Cậu ta khóc dữ quá. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương