Y Hôi nói:“Tên đó còn giống chuột cống trong cống ngầm hơn cả tưởng tượng. Biết mình sẽ không chết, nhưng ngoài cái khả năng đặc biệt đó ra, nguy cơ bị chúng ta bắt sống là rất cao. Mà nếu muốn tìm người ở cái nơi này thì cực kỳ khó. Nơi này chẳng có hệ thống quản lý gì cả, hạ tầng bị phá hủy hết, muốn lục soát toàn diện gần như không thể. Nhưng ở mấy nơi kiểu này, tin đồn lan nhanh lắm. Nghe được tin có người tìm đến, chắc chắn hắn sẽ bỏ chạy. Còn chạy đi đâu thì đúng là khó đoán, vì chúng ta không rõ mục đích của hắn là gì.

Túc Hướng Bạch lên tiếng:“Tưởng đội trưởng sẽ lên kế hoạch kỹ càng rồi mới qua xử lý vụ này cơ?

Y Hôi tỏ vẻ vô tội:“Tôi là người, không phải thần thánh, sao có thể tính hết mọi chuyện được.

Trước đó có thành viên trong đội đến dò xét, phát hiện nơi này vừa mới lập lại một trạm sinh tồn, còn tra ra có người tên Thân Đồ Thập Tam ở đây nên Y Hôi mới vội vàng đưa người đến.

Y Hôi bỗng nhỏ giọng:“Nếu Diêm Mạnh Túc vẫn còn... không được, năng lực của cô ấy cũng có giới hạn... mà giờ người cũng không còn nữa, đang nói mấy chuyện vô ích này làm gì, phiền thật.