Không lâu sau đó, Hàn Chinh và Trần Di Giai trở về nhà. Họ vừa vào cửa đã thấy Hàn Ức Hứa đang ngồi trên sofa, còn Mục Quỳ thì nằm ngủ trên đùi cậu. Hàn Ức Hứa ngẩng đầu, thấy ba mẹ thì vội giơ tay ra hiệu giữ im lặng.Cậu nhẹ nhàng lấy một chiếc gối nhỏ kê dưới đầu Mục Quỳ, rồi đứng dậy, bước về phía họ. “Bố, mẹ… con muốn nói chuyện một chút. Ba người cùng vào thư phòng ngồi xuống. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương