Vọng Đông Thanh cầm trong tay một con nhện lớn, hình dáng khá giống loài nhện khỉ. Anh cười tươi:“Có thể thả cái này vào trước để trinh sát tình hình. Thanh Giám nhìn một hồi rồi nói:“…Để đoán thử xem, lại là một trong những ‘máy móc nhỏ xinh’ của cậu à? Nhưng mà hình dạng này là sao? Vọng Đông Thanh hơi xấu hổ:“Gu thẩm mỹ cá nhân thôi. Mấy thứ lông xù này… nhìn dễ thương mà, đúng không? Thanh Giám: “… Thật sao? Nhìn mãi mà chẳng thấy có chỗ nào dễ thương cả. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương