Dưới ánh mắt sững sờ của mọi người, Mục Quỳ cụp mắt, mỉm cười:“Tôi là mục tiêu hàng đầu của hắn, và hiện tại hắn vẫn còn lý do để chưa giết tôi. Vì thế… để tôi giả vờ bị hắn bắt, là cách hợp lý nhất — và chỉ cần một mình tôi là đủ. Lam Viễn Tinh lập tức phản đối:“Không được! Quá nguy hiểm! Cậu chắc chắn mình có thể kháng được năng lực tẩy não hay thay đổi ký ức sao? Mục Quỳ giải thích:“Tôi đã nhờ Thanh Giám kiểm tra chỉ số tinh thần, cũng từng cùng Tuyết Nguyệt thử qua — cô ấy không thể ảnh hưởng được tôi. Trong khi cô ấy lại là người có thể chống và gỡ bỏ được tẩy não. “Còn về việc thay đổi ký ức… Ngôn Tâm Tú* lên tiếng:“Bởi vì sức mạnh tinh thần của cậu đủ mạnh, nên nếu cậu không tự nguyện, hắn sẽ không thể thay đổi, xóa bỏ hay đọc được ký ức của cậu. Thực ra, năng lực đó vốn dĩ không hoàn toàn là một dạng công kích tinh thần xấu xa.Ý là: nếu Mục Quỳ không chống lại, thì hắn ta có thể làm được. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương