Ngồi trực thăng tiến ra biển một lần nữa là tám người: Mục Quỳ, Ngải Bá Chi, Cố Sơ, Ưng Cửu, Thanh Giám, Lý Lân, Phùng Tự Đồng, Mộc Liên, và còn có cả Ruby – thú cưng điện tử thông minh. Lần này họ đáp xuống một hòn đảo khác so với trước. Do mực nước biển dâng cao, lại thêm lũ thú biển tràn lan, những đảo trước kia có người ở giờ chỉ còn chưa tới nửa diện tích, không bóng người, các đảo từng sống nhờ du lịch nay chỉ còn là đống hoang tàn đổ nát. Đứng ở bờ đông của đảo nhìn ra xa, họ đã đến mép của vực biển sâu nhất thế giới. Thanh Giám nhìn Mục Quỳ bằng ánh mắt khó diễn tả. Mục Quỳ siết tay cậu lại. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương