Vài ngày sau.

Mục Quỳ ngồi xổm xuống, chỉnh lại quần áo cho Ngải Trầm Thiển, rồi đặt tay lên vai cậu:“Em ở yên trong đó, tự bảo vệ mình cho tốt — thế là giúp tụi anh nhiều nhất rồi, hiểu không?

Ngải Trầm Thiển gật đầu, mỉm cười:“Em biết rồi.

Con mãng xà hai đầu giờ đã trở thành một phần trong quyển bách khoa động vật của cậu.

Chỉ cần thứ đó vẫn còn là mục tiêu của kẻ địch —