Sắc mặt anh ta rất khó coi, những tia máu trong tròng trắng mắt vẫn còn hiện rõ. Đôi mắt bị thù hận bao phủ, như lưỡi dao bọc thép băng, chỉ cần đối diện ánh nhìn cũng thấy như bị cứa vào da thịt.

Thanh Giám nhìn anh ta, chậm rãi nói:“Cấp VG, Vũ Thần Hoàng Kim. Khả năng càng gặp đối thủ mạnh càng trở nên mạnh hơn. Vũ Thần có ý thức riêng, nhận chủ, được duy trì bằng sức mạnh tinh thần cường đại… Nhưng cần lưu ý, nếu Vũ Thần bị đánh tan, tinh thần người sở hữu sẽ chịu tổn thương nặng nề.

Mục Quỳ nhìn anh ta, lặng lẽ suy nghĩ.

Ban đầu còn tưởng đây chỉ là dị năng triệu hồi đơn thuần, nhưng xem ra là loại thuộc hệ tinh thần, lại rất đặc biệt. Tính “nhận chủ” này có nghĩa là dù người khác có chiếm được năng lực thì Vũ Thần cũng sẽ không phục tùng sao?

Giang Chiêu hẳn cũng đã đoán ra điều đó, trách gì hắn không dám tùy tiện đoạt lấy.