Khương Kỳ Dương bỏ chân khỏi bàn trà, đặt xuống đất:“Wow, vậy mà cô ấy tự đến thật, còn tìm được đường nữa. Ngụy Tự kích động đến mức túm chặt lấy nhân viên:“Cô ấy đâu rồi?! “Ờ... ở khu tiếp khách cạnh quầy dịch vụ tầng một. Ngụy Tự: “Tôi đi đón cô ấy, dẫn đường! Anh vội vàng sải bước ra ngoài, nhưng chưa được mấy bước đã quay ngoắt lại, đứng trước chiếc gương bên cửa chỉnh lại quần áo và đầu tóc. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương