Cả nhóm đang chuẩn bị rời đi thì gặp phải một vấn đề lớn—lúc đến đây, họ không mang theo người bị thương, di chuyển nhanh còn tốn khá nhiều thời gian.

Mục Quỳ thử dùng năng lực cường hóa khí áp và trọng lực. Nhưng việc gia tăng áp suất không khí chỉ có thể tạm thời đẩy bớt sương mù, mà thương binh thì lại không thể tự bảo vệ bản thân, khẩu trang mang theo lúc trước đã hết tác dụng, còn bọn họ lại không có thêm mặt nạ phòng độc.

Tăng trọng lực thì có thể mở ra một lối đi nhỏ, nhưng với tốc độ chậm như thế, sẽ không kịp rút lui—khi ra đến nơi, e rằng trong số những người bị thương này sẽ có vài người không qua khỏi.

Thế nhưng hiện tại, họ cũng không có phương án nào tốt hơn.

Mục Quỳ đang định tiếp tục dùng năng lực thì bị một hành động bất ngờ khiến anh dừng lại.