“Tôi không rảnh. Hai tay anh ta vén vạt áo khoác, hùng hổ ngồi đối diện Lê Tiếu, cầm ly Brandy kia lên ngửi thử, nét mặt không vui: “Tôi không uống Brandy. Lê Tiếu bắt treo chân, dựa vào lưng ghế, không nói gì, chỉ lạnh nhạt nhìn anh ta. Đổi phương nghiến răng, ánh mắt tàn khốc: “Dù gì tôi cũng là sư huynh của cô, cô đối xử với tôi thế à? “Chuyện khi sư diệt tổ cũng đã làm rồi, đối xử với anh như vậy có vấn đề gì? Anh ta mãi không thốt nên lời, tay đầy vết chai nắm chặt ly rượu, chế giễu: “Ông già đó vẫn còn sống ở khu ổ chuột chứ? Xem ra tôi nên cân nhắc làm nghiệt độ khi sư diệt tổ thêm một lần nữa. “Anh có thể thử xem. Lê Tiếu bình thản nhìn anh ta: “Lần đó bị gãy sống mũi, lần sau anh muốn bị gãy cái gì? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương