Tiêu Diệp Nham không đọc hiểu được cô. Rõ ràng tuổi của cô không lớn, nhưng thái độ chững chạc không sợ hãi khiến cô hơi khó dò. Lê Tiếu lạnh nhạt nhìn móng tay mình, thờ ơ hỏi: “Nói xong chưa? “Chúng ta hợp tác có rất nhiều lợi ích. Tiêu Diệp Nham cười khẽ, nghiêng người về phía trước chổng mặt bàn: “Chẳng hạn như, tôi có thể âm thầm giúp cô cản trở Tiêu Diệp Huy, cũng có thể báo lại có mọi hướng đi của anh ta, cũng như tiết lộ hết thông tin nội bộ của phủ Công tước Childman, cô thấy sao? Lê Tiếu cong môi hỏi: “Nói vậy, phủ Công tước đang nuôi một kẻ vô ơn? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương