Lê Tiếu cúi đầu nghịch móng tay, nghĩ một đằng nói một nẻo: “Bà Tiêu nói có lý lắm, nếu như bà ấy có thể “chí âm chí như như bà thì chắc đã không lưu lại tai họa rồi.

(*) Chỉ ậm chí như dùng để diễn tả một người đầy nữ tính và dịu dàng. Nhưng “âm còn có nghĩa là nham hiểm thâm độc.

Lê Tiếu dùng cách nói hai nghĩa đáp lại Minh Đại Lan.

Trong lúc nhất thời, gió nổi mây vần.

Minh Đại Lan dùng ngón trỏ che môi, nhẹ giọng cười, đôi mắt hình cung xinh đẹp hiện rõ vẻ thưởng thức, bà ta nhìn Lê Tiếu gật đầu nói: “Cô bé, cô cũng khôn lanh đấy, khá thông minh. Nhưng tôi không hiểu, sao cô cứ quyết phải chọn cậu ta. Lẽ nào cô không sợ vào đêm khuya vắng người, cậu ta sẽ cầm đồ đao giết cô sao?